NHỮNG BÍ MẬT TUYỆT VỜI NHẤT Ở TOKYO
Giữa những tòa nhà chọc trời của Shibuya là những biển hiệu đèn neon và dòng người nhộn nhịp tại Nonbei Yokocho. Lẽ ra tôi đã vô tình bỏ qua nơi đây nếu không có một người bạn của tôi lớn lên tại Tokyo dẫn đường. Sau khi bước xuống con phố khiêm nhường, tôi nhận ra rằng không phải chúng tôi đang đi lối tắt mà thay vào đó là bước vào Tokyo của 50 năm trước.
Đèn lồng giấy thắp sáng rực các cửa hàng yakitori và quán bar nhỏ. Chúng tôi đã kết thúc bằng một vài lít Asahi ở một địa điểm yêu thích của bạn tôi, nơi gần như không còn chỗ trống nào. Nhân viên pha chế không thể nói một từ tiếng Anh, nhưng bạn tôi đã dịch những thông tin mà cậu ấy thấy quan trọng để chia sẻ – rằng cậu ấy đã xem Jimi Hendrix biểu diễn và muốn đến thăm Thụy Điển.
Chúng tôi ở đó từ tối muộn, đến khi nhìn lên đồng hồ đã là sáng sớm. Sau khi nói arigatō và sayōnara chào nhân viên pha chế, chúng tôi quay lại không gian sôi động và tràn ngập ánh sáng của thành phố thế kỷ 21.
Đêm cuối cùng ở Tokyo, tôi đã quay trở lại Nonbei Yokocho. Tôi đã quên không chụp vài bức ảnh khi đến lần đầu và tôi không muốn rời đi mà chưa chụp được vài tấm ảnh.
Tôi đã dành thời gian đi dạo xung quanh con phố, đi qua những cô cậu thanh thiếu niên, các doanh nhân và nhân viên nhà hàng đang nghỉ hút thuốc.Tất cả chúng tôi đều đến từ các nền văn hóa và hoàn cảnh khác nhau, nhưng họ đều mỉm cười và gật đầu khi đi ngang qua nhau. Họ biết tôi là một trong số ít người biết bí mật này. Họ vui mừng khi chinh phục được tôi. Và tất cả chúng tôi đều hy vọng tôi sẽ trở lại.